Năm tháng vội vã 匆匆那年

Năm tháng vội vã – Cửu Dạ Hồi
#1. Ai cũng có tuổi trẻ và những câu chuyện về tuổi trẻ của riêng mình, trong mỗi câu chuyện ấy đều có những hồi ức đẹp kèm theo cả sự nuổi tiếc mãi in dấu lại nơi đáy trái tim.
#2. Hồi trẻ chúng ta luôn luôn coi nhẹ phần mở đầu, đến khi kết thúc lại đau đơn tê tái. Còn khi đã trưởng thành, chín chắn, chúng ta có thể né tránh sự tổn thương ấu trĩ, những cũng đã để mất đi dũng khí thủa ban đầu.
#3. Yêu đến cuối cùng, ngay cả quá khứ mà cô luôn mang ra để an ủi mình cũng trở nên mỏng manh. Lúc đầu cô tưởng rằng cho dù trải qua bao mối tình, cả hai cũng đều sẽ trân trọng gìn giữ những kỉ niệm đã qua, nhưng thực tế cho thấy, mới lại giẫm đạp lên tình yêu cũ, song song với việc hút hết dưỡng chất của nó, còn nở ra đóa hoa rực rỡ hơn, và quá khứ cũng lụi tàn theo nó, biến thành cái xác khô khốc, thậm chí không còn sót lại tro tàn
#4. Mỗi người đều có thanh xuân, mỗi thanh xuân đềuc ó câu chuyện, mỗi câu chuyện đều có tiếc nuối, nỗi tiếc nuối đều có hồi ức đẹp đẽ vô tận.
#5. Có những người bạn không cách nào quên được, có những tình bạn sẽ không bao giờ gặp lại nữa. Thông thường ký ức càng rõ nét thì càng tàn nhẫn. Chúng ta đã từng tưởng rằng, sau này trưởng thành sẽ được ở bên nhau. Thực ra trưởng thành có nghĩa là chia ly.
#6. Nắng ngoài cửa sổ khá chói mắt, không biết trong sân trường yên tĩnh đang ẩn giấu bao nhiêu tình cảm yêu mến chân thật, giản dị, chỉ tiếc rằng họ không hiểu được rằng hồi đó mọi cái còn quá sớm, năm tháng trôi qua, những tình cảm dù gắn bó đến đâu cũng sẽ trôi mất, yêu đơn phương có thể nâng đỡ mọi ước mơ của tuổi thanh xuân, nhưng lại không thể ngăn chặn hiện thực mong manh khi đã trở thành người lớn.
#7. Mùa hè năm ấy, tôi vô cùng khao khát lên đại học, Mùa hè năm nay tôi chỉ muốn quay về những năm tháng ấy.
#8. Có lẽ con người luôn có một số chuyện gì đó, dù có muốn quên cũng không quên được.
#9. họ đều đã tha thứ cho năm tháng vội vã đó và sau đó sẽ còn rất nhiều năm tháng vội vã nữa. Tôi không thể quyết định thay cho họ điều gì và tôi cũng không thể biết họ sẽ đưa ra quyết định gì.
#10. Ca khúc Năm tháng vội vã (lời Lâm Tịch, nhạc: Lương Kiều Bách, thể hiện: Vương Phi)
Năm tháng vội vã ấy, rốt cuộc chúng ta đã bao lần nói chia tay để rồi quay lại
Đáng tiếc chưa có ai từng yêu mà không trải qua những lúc khờ dại vì yêu
Năm tháng vội vã ấy chúng ta nhất thời trao lời thề khó lòng gánh vác
chỉ biết chờ đợi người khác đến thực hiện mà thôi.
Đừng trách dấu vết nụ hôn ấy chưa đủ thành kén
Ôm suốt mùa đông ngủ cũng chẳng thể biến thành tiên
Đừng trách mối tình này chẳng còn thời gian để tập luyện lại
Là sự khoan dung mà tháng năm ban tặng, thời gian để chúng ta hối tiếc.
Nếu ngày gặp lại không thể đỏ hoe đôi mắt, liệu đôi má em có thể ửng hồng?
Là tháng năm vội vã khắc ghi mãi mãi bên nhau, những lời đẹp đẽ hoang đường đến thế…
Nếu quá khứ còn có điều quyến luyến, vậy đừng vội hóa giải những day dứt ngày xưa
Chẳng nỡ lòng để ta không vướng bận gì
Chúng ta cần nợ nần nhau, nếu không biết lấy gì hoài niệm.
Năm tháng vội vã ấy chúng ta còn hiểu ít chuyện đời, chỉ thích nhìn một khuôn mặt duy nhất
Ngốc nghếch khiến người ta yêu đến thế, gây chuyện cũng thật đáng ghét.
Năm tháng yêu thương vội vã bởi vì chúng ta không hiểu
lời thề thốt bướng bỉnh là tựa đề của bài hát chia ly.
Đừng trách ngày hôm đó thật lạnh, nước mắt cũng đóng thành băng
Gió xuân ấm cũng không thể thổi vào được bức ảnh lạnh lẽo.
Không trách mỗi người chúng ta không thể yêu cho trọn vẹn
Chính là thiện ý mà thời gian cố tình để lại, một nỗi đau không thành.
Nếu ngày gặp lại không thể đỏ hoe đôi mắt, liệu đôi má em có thể ửng hồng?
Là tháng năm vội vã khắc ghi mãi mãi bên nhau những lời đẹp đẽ hoang đường đến thế.
Nếu quá khứ còn có điều quyến luyến, vậy đừng vội hóa giải những day dứt ngày xưa
Chẳng nỡ lòng để ta không vướng bận
Chúng ta cần nợ nần nhau, tơ lòng còn vương?
Leave a Reply