Lưu giữ sắc màu thu

Thời gian trôi qua nhanh quá, giờ chỉ còn là những kỷ niệm đẹp. Các ca khúc đã tô sắc cho quãng thời gian đã qua của mình cũng hơn 15 năm rồi. Con số khiến mình giật mình, một chút nhớ, một chút suy tư, một chút dừng…
Những cái tên gắn với các ca khúc đi cùng tuổi thơ không phải là Backstreet boys, Boyzone, Micheal Learn to Rock hay Mariah Carey, M2M, … như bao bạn đồng trang đồng lứa. Âm nhạc mình nghe không phải trên các ca khúc MTV kỷ niệm, các CD, VCD đầy hàng phố hay sóng truyền hình. Tất cả chỉ gói gém trong chiếc radio bên cạnh cửa sổ, trong những giờ chiếu phim, dạy hát cố định hàng tuần các ca khúc tiếng Trung. Những cái tên như Đặng Lệ Quân, Mạnh Đình Vỹ, Châu Huệ Mẫn, Lý Khắc Cần, Mai Diễm Phương, Trương Quốc Vinh, La Văn, Dương Ngọc Doanh, Trương Tín Triết,… ôi rất nhiều rất nhiều mình có thể chép dài cả quyển nhật ký.
Bảo bối của mình rất nhiều. Trên con đường quen thuộc, rẽ vào từng ngõ quán để đi tìm băng đài, CD, VCD thật khó, thật vui. Cứ 10 đĩa nhạc nước ngoài thời đó chỉ có 1 đĩa nhạc Hoa, hầu hết là sao chép lại và câu quen thuộc của chủ quán đó là “Đợt tới ra Hà Nội anh/chị sẽ lấy về cho”. Thật háo hức cho những ngày chờ đợi đó, háo hức đến nỗi bác chủ quán quen gọi mình là “bé Chẻo chẻo”.
Âm nhạc hay không chỉ ở mỗi giai điệu, ca từ mà nó còn là cả câu chuyện gắn với kỷ niệm, gắn với cuộc sống mỗi con người. Đừng bao giờ hỏi tại sao người này phải nghe nhạc này, người kia nghe nhạc kia mới là nghe nhạc kiểu “Anh không nghe nhạc tôi là tai anh hỏng”. Tất cả mọi giác quan đều hướng đến tạo thành cái tâm – cái tâm đó là cảm xúc.
Cảm xúc của mình khi giật mình thảng thốt đã hơn 15 năm để nhìn lại, nghe lại, cảm một lần nữa.
Mượn lời trong ca khúc Người tốt trọn đời bình an rằng:
Trải qua bao chuyện ngày xưa
Dường như chỉ mới như ngày hôm qua
Đã có bao người bằng hữu
Dường như họ vẫn ở đâu đây quanh mình
Cũng từng có lúc ưu sầu suy tư
Biết nhau có lúc sướng vui lúc buồn
Nâng ly cùng chúc nguyện một lời
Chúc cho người tốt trọn đời bình an!
Ai có thể cùng ta say lúc này
Tương tri ngày ngày tháng tháng
Cùng nhau đến tận chân trời là duyên
Tình này ấm lại cả thế gian.
Người tốt trọn đời bình an, nhạc phim Khát vọng chiếu vào những năm 80 luôn là một sự gửi gắm tâm trạng của mình lúc nhớ nhà. Đây là bộ phim và bài hát đầu tiên mang mình đến với những ca khúc nhạc Hoa và bộ phim cả nhà luôn ngồi xem với nhau.
Ca khúc Lưu giữ màu sắc thu (留住秋色) của Trương Học Hữu và Châu Huệ Mẫn cũng là một trong những ca khúc nghe lần đầu và luôn tìm thấy một sự bình yên, trong trẻo lạ lùng.
Lưu giữ một mối tương tình ấm áp, dần dần khẽ thấm vào tim anh
Quên sạch những câu chuyện không vui mà ôm ấp lấy ánh sáng
Lưu giữ bầu trời trong xanh kia như giấc mộng miên man của anh trong hồi ức
Quên sạch những tháng ngày đau buồn đã bay xa
Cùng em tiến bước…
Nắm tay em bay đến phương trời xa xa với những hồi ức thật ngọt ngào
Không quản những tình cảm trần tục trên thế gian
Mỗi đêm khuya về nhìn ngôi sao trên cao kia mà nghe biển thì thầm
ah, ah, ah…
Lưu giữ một ngôi sao sáng trong màn đêm tối vô tận
Để đón những năm tháng tươi đẹp nhất.
Đây cũng là ca khúc chủ đề bộ phim Như lai thần chưởng của TVB, khi xem MV của Châu Huệ Mẫn những năm 90, mình lại rất thích bởi sự đơn giản đến mức không-có-gì. Cả màu vàng của bài hát là màu của kỷ niệm, với chuyến xe đầy kỉ niệm mà bất kỳ ai cũng có thể đi qua trong đời, ngả đầu ngủ ngon lành trên vai một ai đó.
Cảm ơn bạn vì những cảm xúc như mình. Hoài niệm